

Thư đi
Thư lại

6-30- 2017
Anh gởi qua Ngân 4 video theo yêu cầu muốn tập thiền thử của Ngân.
1. Nhận-diện thời khắc hiện tại, nhận diện sự biết.
2.- Nhận-diện đối-tượng từ sáu cửa giác-quan
3. Nhận-diện tác-ý và quán pháp
4. Quán cảm-thọ và quán pháp
Video 1 nghe lúc đầu rất khô-khan, nhưng đây là video thiết-yếu cho sự phát-triển thiền. Hàng ngàn người tập thiền không tiến-triển được vì không phát-triển đươc tâm biết đơn-thuần cho nên sự quán-sát được thực-hiện bằng tâm biết thế-gian. Giai-đoạn đầu chấp nhận khô khan, tập theo video nầy ít nhất hai ba lần một ngày trong vài tháng. Tự nhiên Ngân sẽ thấy lúc nào thì nên thử qua video số 2.
Giai-đoạn đầu tập-thiền so với xem TV và phim Đại-hàn thì thua xa, nhưng về sau Ngân sẽ cảm-nhận được cái giá-trị không có gì so-sánh được của sự khám-phá những sự thực của cái thân, cái tâm nầy và của thiên-nhiên.
Kiên-trì cố-gắng thì thấy điều tốt lành. Có kiên-trì, cố-gắng hay không lại tùy vào cái nghiệp.
Có thắc mắc, Ngân có thể đọc thêm trong website : www.pathofmindfulness.org mục: “nhắc-nhở giờ hành-thiền”
Anh Lâm kính mến,
Nghe lại cái message của anh trong cell phone, xin rất cảm ơn anh đã chia sẻ và nhắc đi nhắc lại nhiều lần với tôi về cái “pure mind”. Tôi đã suy tư và trải nghiệm vài năm gần đây về cái pure mind nầy mà tôi gọi là “simple awareness” hay “awareness đơn thuần” nên xin phép được chia sẻ với anh. Nếu những điều tôi chia sẻ, anh đã biết quá rỏ thì xin anh tha lỗi và coi như đây là thiện chí của người bạn tu.
Khi anh nhắc tôi đến “pure mind” là anh đã nhắc tôi hai điều sau đây:
1.- Anh đã chỉ cho tôi cái chìa khóa mở cánh cửa vào thiền Vipassan ( thiền bốn lảnh vực quán niệm). Không có pure mind thì tuy đang thực-hành quán niệm nhưng chưa thật sự bước chân vào dòng quán niệm vì tuy có quán sát nhưng chưa thể thấy được thực tướng của mọi sự, mọi pháp.
2.- Khi nhắc đến pure mind hay simple awareness là nhắc đến con đường phát triển tâm ít nhiều đi ngược lại con đuờng hàn lâm đầy suy nghĩ, suy tư diễn đạt thừơng thấy qua sách vở, thiền luận. Có thể hay không khi nói rằng càng đọc sách thiền càng suy tư về thiền vipassana thì càng đi xa thiền. Nghịch lý nầy thường khó hiểu và rất nhiều bậc trí thức mắc sai lầm nầy.
Điều sau đây tôi rất muốn chia sẻ với anh : nói đến pure mind hay simple awareness như một concept thì dể nhưng làm sao để đạt được pure mind để quán sát trong khi thực hành thiền Vipassana thì lại là một công-phu luyện tập nhiều năm mới đạt được.
Xin chia sẻ với anh cách thực hành của tôi vài năm qua và kết quả có tính cách khích lệ tôi thực hành nhiều hơn.
Trước tiên hãy quên đi cái simple awareness ( nếu không ignore nó đi thì cái ý muốn có được simple awareness sẽ trở thành một cái wanting cản trở công phu hành thiền), mà chấp nhận cái impure awareness nghĩa là bị pha lẫn với thinking, memory, feeling... và tinh tấn hành thiền với cái impure awareness nầy. Như anh biết, giữ được cái impure awareness nầy cho được liên tục cũng là cả một công phu đòi hỏi nhiều thời gian và tinh tấn.
Khi đạt được cái impure awareness nầy thì dùng cái impure awareness nầy để quán sát những gì đến với thân và tâm. Càng quán sát, anh sẽ nhận ra một điều khá interesting là : càng quán sát thì cái tỷ lệ của simple awareness trong cái impure awareness càng ngày càng tăng lên, phần thinking, feeling sẽ giãm xuống. Đây là một bước để đạt đến pure mind như anh nhắc nhở tôi.
Sau vài năm thực hành quán sát với cái impure awareness thì một cái awareness momentum sẽ phát triển trong tâm. Lúc đó mọi thinking,feeling, intention đều được awared mà không cần phải chú ý mới có awareness (không chú ý tức là ít nhiều đã loại bỏ cái tôi, cái ta ra rồi). Với chút kinh nghiệm và understanding đến từ sự bền bỉ quán sát của bản thân, thì đây chính là cái pure mind tức là cái simple awareness . Chính với cái momentum nầy sự quán sát sẽ rỏ nét hơn và bản chất thiên nhiên ( natural characteristic) thật sự của mọi đối tượng: cái thân cái tâm suy nghĩ cảm thọ hồi tưởng sẽ dần dần lộ ra. Đây là lúc thực sự bắt đầu thực hành thiền bốn lảnh vực quán niệm (Vipassana)
Nếu anh đọc đến đây thì xin cảm ơn thì giờ của anh. Hy vọng sẽ nghe được chỉ dẫn của anh với trải nghiệm nầy.
Kính chúc anh dồi dào sức khỏe để hành thiền.
Kính mến

01-08-2016

Hi Lộc
Share thêm với Lộc vài dìểm:
- Tinh thần xử dụng "bài nhắc nhở" là chỉ lấy ý mà không nhất thiết phải theo từng lời. Ý gợi cho ngươi nghe điều gì cần quán sát. Chỉ cần nghe và thực hành theo một thời gian ngắn là biết điều gì nên làm trong giờ hành thiền rồi sau đó ngưng nghe. Nếu cần sẽ nghe lại một lần sau vài tuần để ôn thôi.
- Khi quán sát trong TNX là quán sát sự thay đổi di chuyên chứ không giử tâm lại ở một cái gì không thay đổi: quán sát sự xúc chạm khi hơi vào ra chứ không giử tâm nơi khoé muĩ như là một ý niệm.
`- Nếu tâm vắng lặng thi tích cực quán sát sự vắng lặng đó rồi sẽ thấy nó không vắng lặng mãi mà trong đó xảy ra nhiều cảm thọ nhiẽu cái biết từ 5 giác quan và nhiều sự suy nghĩ lên xuống. "Thấy tâm vắng lặng" là một cái suy-nghĩ rồi đó nhưng chưa nhận ra được vì bị cuốn đi trong cái suy-nghĩ như khi ngồi trong xe thì không thấy xe đang chạy.
- Ý nghĩ là khó quán nhất vì nó hay chiếm luôn cái tâm, xoá đi cái biết.
-Suy nghĩ về tương lại định chia xẻ với chú là một cái suy nghĩ đã cuốn trôi cái biết. Lần sau tỉnh thức hơn để quán sát nó
Lộc mới nghe lần đầu nên mọi sự hơi mới. Nghe vài lần sẽ thấy nhiều điều hơn.
Chúc Lộc an lạc.
01-18-2017

08-10-2017
Hi anh Hoàng
Mấy lúc này anh bận gì mà nghe im lặng quá,
Xin chia xẻ với anh hai điều, sau buổi ngồi thiền quá tốt sáng nay:
-
Tu không phải là để “ giải thoát khỏi sanh tử luân hồi “ như anh có lần nói với tôi mà tu (phải nói là hành thiền Vipassana đúng pháp) là để nhận ra, ngộ ra “cái ta nầy” đồng nhất thể với cái thiên nhiên vi diệu nầy. Nói vậy có nghĩa là không có cá gì gọi là ta hết, chỉ có cái thiên nhiên mà thôi. Mà cái thiên nhiên nầy cũng không có nốt, vì nó liên tục thay đổi. Cái ta thấy cái ta hiểu, cái ta đọc, chỉ là sản phẫm của cái trí não nầy.
-
Không có cái gì là “đạo” cả. Anh thường nói đạo và đời. Thật ra không có đạo, không có đời. Hiện giờ theo tôi cảm nhận thì chỉ có cái thiên nhiên vi diệu. Và đức Phật là một chúng sinh đã thấy rỏ cái chân lý rốt ráo đó và dạy ta phương pháp mà ngài đã dùng để ngộ ra cái chân lý. Đó là một phương pháp, không phải là những tiêu chuẩn phải theo.
-
Ai còn đặt ra câu hỏi có đấng tạo hóa không là còn vướn một chút hay còn vướng đầy cái ta. Một khi đã sách cái ta, thì câu hỏi đó không ai đặt ra cả. Còn cái thiên nhiên vi diệu nầy thì chưa rỏ.
August 10-2017